Mắng thì mắng như vậy thôi, nhưng hắn vẫn chia đều khối Giải Linh Cao còn lại thành hai nửa, lần lượt đưa một phần cho Đạp Vân Linh Miêu và ấu điểu Phong Chuẩn.
Dường như hai đứa cũng biết trình độ quý hiếm của món mỹ vị này, Đạp Vân Linh Miêu lập tức vươn chiếc lưỡi béo mập hồng hào của mình tới, nhẹ nhàng liếm láp khối Giải Linh Cao mềm dẻo như thạch kia, chiếc đuôi ngắn đằng sau lưng không ngừng lắc qua lắc lại, hai chùm lông màu xám trắng trên chóp tai dựng thẳng tưng.
Ấu điểu Phong Chuẩn giống như gà con mổ thóc, nó dùng cái mỏ xinh xắn của mình, mổ từng miếng nhỏ Giải Linh Cao, vội vàng nuốt vào trong bụng, mãi cho tới khi trên mặt đất đã sạch sẽ mới chịu dừng lại.
Lục Huyền trở lại trong phòng, sau khi nghỉ ngơi một lúc, hắn lại bắt đầu dò xét tất cả những gốc linh thực trong linh điền như thường lệ.
Dưỡng Kiếm Hồ Lô tam phẩm đã bước vào giai đoạn ra hoa, nụ hoa có tạo hình rất kỳ lạ, như vô số thanh lợi kiếm nhỏ dài quây lại cùng một chỗ, thoạt nhìn sắc bén vô cùng.
