Những luồng sáng chìm vào trường tinh thần của hắn, đó đều là những lời nhắc nhở, báo cho hắn biết chỗ nào còn thiếu sót, chỗ nào cần sửa đổi.
Cũng chính vào lúc này, hắn cảm nhận được điều dị thường, ngẩng đầu nhìn về con đường xa xa.
Lệ Hành trợn tròn mắt, đầy vẻ kinh hãi, nói: “Sao lại… hung mãnh đến vậy, liên tiếp phá nát ba tấm Pháp Tắc Chiếu Thân Kính? Hắn chẳng lẽ đã sớm có được bảo kính, vì vậy pháp tắc kính đối với hắn vô hiệu, hắn có thể một mạch xông thẳng qua, đây mới là kẻ có “quan hệ” thật sự, ngay cả diễn cũng không thèm diễn!”
Trên thực tế, Pháp Tắc Chiếu Thân Kính đưa ra phản hồi cho Tần Minh đều vô cùng tích cực, thậm chí không tiếc lời khen ngợi, hắn từng nghi ngờ chẳng lẽ mình gặp phải gương giả? Không hề sửa chữa gì cho hắn, hoàn toàn vô dụng!
Tần Minh một đường phá gương, liên tiếp đánh nát, khi đánh xuyên qua mười hai tấm bảo kính, ba tấm gương cuối cùng rốt cuộc cũng cho hắn một chút phản hồi có giá trị.
