Trên Cửu Tiêu đen kịt, cương phong gào thét. Sâu trong biển Dạ Vụ, bên trong một tòa Ngọc Khuyết hùng vĩ, một lão quái vật đặt chén trà trong tay xuống, khẽ nhíu mày, nói: “Mặt đất có chuyện gì thế? Tính thời gian thì cũng nên có người đứng đầu Thiếu Niên Bảng đăng thiên rồi.”
Bên cạnh, một nữ đệ tử đang đứng hầu cười nói: “Tuy nói là một bước lên trời, nhưng dù sao cũng phải rời xa quê hương, những thiếu niên như vậy có lẽ còn đang lưu luyến, biết đâu chừng đang từ biệt người nhà.”
Trong hai vị Địa Tiên đang đánh cờ, một người đặt quân cờ đen xuống, nói: “Ban phúc cho chúng, lẽ nào còn có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao?”
Một vị Địa Tiên khác nhón lấy quân cờ trắng ngà, nói: “Nếu có kẻ ngăn cản, ngươi sẽ làm thế nào?”
Vị Địa Tiên cầm quân đen cười nhạt: “Ha, ngăn được sao?”
