Sâu dưới lòng đất có động tĩnh không nhỏ, dường như có một vật khổng lồ đi qua, trong nháy mắt đã đi xa.
Trên không trung, Tần Minh thần sắc ngưng trọng, vực sâu có hình dạng như một cái miệng lớn kia khiến sống lưng hắn lạnh toát, lẽ nào hắn vừa thoát ra từ trong cơ thể của một sinh vật nào đó.
Vùng hắc thổ địa khô cứng, hoang vu, tĩnh mịch, trong điều kiện bình thường thì cây cỏ không thể mọc nổi, điều này có nghĩa là nó đã chết rồi sao?
“Biển lớn màu đỏ rực nóng bỏng kia, chẳng lẽ là chút máu huyết vẫn còn hoạt tính của nó?”
Tần Minh tuy đã thoát ra nhưng vẫn cảm thấy kinh hãi, nếu suy nghĩ kỹ, mặt trời, hòn đảo với cỏ cây tinh khí um tùm kia lại tương ứng với ngũ hành, khiến người ta không thể không có những liên tưởng đáng sợ.
