Thế này mà cũng bị theo dõi, người của Loại Thần Hội đều có mũi của linh ngao hay sao? Cứ ngửi thấy mùi là tìm đến.
Trong lúc đôi bên hàn huyên, Tần Minh đã lặng lẽ cộng hưởng. Mấy người ở đây tuy mặt luôn tươi cười ôn hòa, nhưng sâu trong đáy mắt lại phẳng lặng như nước, tâm chí vô cùng kiên định.
Thủ tịch Đấu giá sư hạc phát đồng nhan làm ra thế tay mời, nói: “Chư vị đều là quý khách đến dự Khai Nguyên Thịnh Hội, đứng trước sảnh đường hội kiến thế này, lại có vẻ bọn ta đãi khách không chu toàn, chi bằng dời bước đến thiên điện, ngồi xuống thưởng thức một tách Linh Nha Thanh Trà.”
Tần Minh nghi ngờ lão giả có tiên khí ôn nhuận toát ra từ nét mày này đã nhận được lợi lộc gì đó, thực chất chỉ là một kẻ môi giới.
Không khí vô cùng hòa hợp, ít nhất là lúc này Tần Minh vẫn chưa cảm nhận được ác ý nồng đậm nào. Hắn cũng giữ nụ cười trên môi, chưa lập tức trở mặt gây sự.
