Hắn vốn "chắt chiu dành dụm", không nỡ tiêu hao Hủ Lạn Phiến Tử, nhưng giờ lại chẳng còn lựa chọn nào khác.
"Không hề gì, còn có ta!" Hoàng La Cái Tán xuất hiện, chậm rãi xoay tròn, nói: "Cùng lắm thì ta tự bạo một lần, sau này làm lại từ đầu."
"Tiểu Hoàng, ngươi thật sự khiến ta cảm động." Tần Minh nói.
Hắn chắc chắn, đây quả thật là chí bảo phủ bụi tái sinh, khí linh hoàn toàn mới, tâm tính trẻ trung, tràn đầy sức sống, lại biết ơn. Bằng không nếu đổi lại là một lão quái vật lòng dạ hiểm độc, sao nỡ trả giá như vậy?
"Chí bảo tái sinh? Hừm, lai lịch của Hủ Lạn Phiến Tử cũng không nhỏ, lẽ nào ngươi đến từ thế giới kia?" Lão Trùng lên tiếng, mày nhíu chặt.
