“Loại người này, thời cổ đại… quả thực tồn tại, nhưng, chỉ đếm trên đầu ngón tay…” Y có chút cảm khái!
Cuối cùng, Tần Minh mở mắt, đạo đồ sau lưng biến mất, mây mù đen trắng cũng tiêu tán, hắn đáp xuống đất, kinh nghĩa phía sau đã vượt quá cảnh giới của hắn quá nhiều, không thể tham ngộ được nữa.
Mãi đến lúc này, hắn mới bắt đầu học thuộc lòng, ghi nhớ các chương tiếp theo!
“Tiền bối.” Mạnh Tinh Hải lúc nãy không dám lên tiếng vì sợ làm phiền Tần Minh ngộ đạo, bây giờ thì vô cùng thành kính, bắt đầu thỉnh giáo Lưu Mặc về bộ điển tịch cấp Thiên Thần này
Lưu Mặc không tiếc lời chỉ dạy, nói: “Hắc Bạch Kinh không giới hạn ở Tiên Lộ hay Mật giáo, các con đường tu luyện đều có thể đặt chân vào, nhưng cũng chính vì vậy mà nó cực kỳ khó luyện…”
