Đêm tối, sương mù dày đặc, băng nguyên, đây chính là chung cực địa.
Khí tức lạnh lẽo ập tới, sương mù mịt mờ, hoàn toàn khác xa với những gì chúng nhân tưởng tượng. Nơi đây chẳng phải một chốn phong bế, trái lại, phóng tầm mắt cũng chẳng thấy bến bờ.
Có lẽ, cảnh tượng trước mắt chẳng phải băng nguyên, mà là một vùng biển đóng băng, tầng băng khá bằng phẳng, ẩn mình trong sương mù dày đặc, chẳng thấy điểm cuối.
Nơi xa, từng chùm thái dương chân hỏa đang nhảy múa, nếu không, nơi đây sẽ chìm trong bóng tối tựa vực sâu.
Các đại tổ chức kéo đến vô số người, nhưng khi tới đây lại tản ra đôi chút, trông thưa thớt lạ thường, tựa hồ vài giọt mưa hòa vào biển lớn, chẳng hề đáng chú ý.
