Phạm Tiêu nhìn bóng lưng Trần Thực, có chút do dự.
Hắn rất muốn ngay lúc này không màng tất cả mà ra tay, trừ khử Trần Thực!
Nội tâm hắn mách bảo, đây là thời cơ tốt nhất để trừ khử Trần Thực. Bỏ lỡ thời cơ này, rất có thể sẽ không còn lần sau!
Hắn nhìn ra được, Trần Thực dã tâm bừng bừng, có lý tưởng và lý niệm làm chỗ dựa, hơn nữa còn rất có năng lực.
Không sợ một người có dã tâm, chỉ sợ người này vừa có dã tâm lại vừa có lý tưởng theo đuổi, đồng thời trong nội tâm còn có lý niệm chống đỡ.
