Bảo Bình Thiên lẳng lặng trôi nổi giữa tinh không, ngoại đạo không ngừng sinh trưởng, thể hiện điềm bất tường.
Nơi đây vốn dĩ hoang vu hẻo lánh, thỉnh thoảng có tiên thần đi ngang qua, thấy Bảo Bình Thiên không khỏi nảy lòng tham tìm bảo vật, định tiến vào Bảo Bình Thiên, nhưng còn chưa tới gần đã bị ngoại đạo ô nhiễm, hoặc hóa thành ma quái, hoặc biến thành thi thể.
Vài vị tiên thần may mắn đã trốn thoát, tránh xa hiểm địa này.
Cũng có người lưu lại chữ "nguy hiểm" giữa tinh không, cảnh báo những người đi ngang qua nơi đây.
Lại qua vài ngày, tinh không dần sáng bừng, chốc lát sau, một vầng thái dương từ xa tiến lại, đi ngang qua nơi này.
