Tiêu Khoèo có chút phiền muộn, trước kia ông sầu lo vì đệ tử Kim Ngao Đảo quá ít, nay lại sầu lo vì đệ tử Kim Ngao Đảo quá đông.
Từ trước đến nay, đệ tử Kim Ngao Đảo đều đi theo con đường thà thiếu không ẩu, mấy trăm năm thậm chí mấy nghìn năm mới thu nhận một đệ tử, – đương nhiên, đệ tử tư chất tốt nghe danh Kim Ngao Đảo lại thường không muốn đến.
Giờ đây, tiên nhân Trần Thực mang về tuy đông, nhưng tư chất ngộ tính hiển nhiên không thể sánh bằng Trần Thực, Giang Quá và những người khác.
Hai mươi vạn đệ tử, làm sao sắp xếp linh đan, linh dịch, công pháp, pháp bảo cho họ, là một vấn đề vô cùng nan giải. Tiêu Khoèo ngày thường sắp xếp cho Kiều Cố, Giang Quá và những người khác đã đủ vò đầu bứt tai, nay sắp xếp cho hai mươi vạn người, chi bằng giết ông đi còn hơn.
Chỗ ở của những người này cũng là một vấn đề lớn.
