Một tiếng nổ lớn vang lên, hai bàn tay của Côn Đô Luân đều bị chém đứt, máu thịt trên hai cánh tay nổ tung, một nửa thân thể máu thịt bốc hơi, gần như biến thành một bộ xương ma!
Nhưng một đòn liều mạng này của hắn cũng đã đánh lệch thanh đồng cự kiếm, khiến nó bay sượt qua người.
Côn Đô Luân vận dụng tu vi còn sót lại, xoay người trên không, mặt mũi dữ tợn, biết rằng đây là thời cơ tốt nhất để mình lật kèo.
Thế nhưng ngay khoảnh khắc hắn xoay người, Tiểu Đoạn tiên tử đã phi thân đến, một chiêu Chính Vực Bỉ Tứ Phương công tới.
Côn Đô Luân chỉ có thể gắng gượng đón đỡ một đòn này, hắn vừa đỡ xong thần thông của Tiểu Đoạn tiên tử, Trần Thực đã di chuyển như quỷ mị, xuất hiện sau lưng hắn, Ngọc Thanh Tiêu Dao Chỉ nhanh như chớp điểm khắp các đại huyệt trên người hắn.
