"Sư huynh, bộ hỉ phục này có đẹp không?"
"Sư huynh, thật ra ngươi không cần phải đau lòng vì không thể đột phá được nữa, chúng ta vẫn còn mấy mươi năm thọ nguyên, so với đại đa số phàm nhân trên thế gian thì đã dài hơn rất nhiều rồi."
Đêm trước đại hôn.
Trần Tiên Ngọc đứng trên đỉnh Kim Trúc Phong, phóng mắt nhìn vầng minh nguyệt trên trời cao, phía sau là căn nhà đèn đuốc sáng trưng, nơi có rất nhiều đạo hữu đang chuẩn bị những công đoạn cuối cùng cho hôn yến.
Hắn lấy ra ngọc bội, định bụng từ biệt chấp niệm của chính mình.
