Hắn vừa định quay về động thiên phúc địa thì cảm nhận được không khí xung quanh đột nhiên trở nên lạnh lẽo thấu xương, phảng phất như mùa đông giá rét chợt ùa về.
Quay đầu nhìn lại, hắn liền đối diện với một đôi đồng tử màu đỏ máu, mái tóc của nữ tử mù cũng lặng lẽ biến thành màu trắng như sương, ma khí vô cùng thuần túy tỏa ra từ người nàng gần như khiến người khác không thể thở nổi.
"Là ngươi?"
Trần Tam Thạch cảm nhận ma khí của đối phương, phát hiện mỗi lần ma chủng thức tỉnh, sức mạnh dường như lại càng cường đại hơn.
Cứ tiếp diễn thế này, sớm muộn gì cũng có ngày không thể áp chế được nữa.
