Giữa trung tâm thương khung, bên trong khe nứt đen kịt khổng lồ kia, truyền đến tiếng oanh minh trầm đục tựa nhịp tim cổ thần. Ngay sau đó, một cự vật khổng lồ đang chậm rãi "ép" ra khỏi hư không, trấn áp ngay trên đỉnh động thiên phúc địa.
Đó là một—
Hình đài!
Hình đài này, toàn thân đúc từ thanh đồng u ám, bề mặt phủ đầy dấu vết đao chém búa bổ cùng vết máu đã khô đen, tựa như đã trải qua vô tận tuế nguyệt, tru sát vô số tiên nhân và ma đầu.
Bốn góc hình đài, những sợi xích thanh đồng thô to như cột trời, lấp lánh phù văn quỷ dị. Chúng tựa như từng con cự mãng, uốn lượn bơi lội trong hư không, phát ra tiếng kim loại ma sát chói tai.
