Trong lòng y dâng lên một ngọn lửa giận ngút trời.
Vốn tưởng có thể tọa sơn quan hổ đấu, đợi Đại Tần và Phật môn lưỡng bại câu thương, y sẽ ra mặt thu dọn tàn cuộc.
Nào ngờ, giữa đường lại xuất hiện một đạo Hồng Mông Tử Khí!
Cơ duyên thành Thánh thế này ở ngay trước mắt, y làm sao có thể nhịn được chứ?
Đa Bảo Như Lai ho ra một ngụm máu Phật, hai mắt đỏ ngầu, dáng vẻ như điên như dại: “Hạo Thiên! Ngươi làm Tam Giới chi chủ thật là nhu nhược! Bị Tần Đình ép đến nước này, vẫn còn mặt mũi ở đây sủa càn!”
