Vân Khê thì không bị tí ảnh hưởng nào.
Vẻ mặt nàng ngơ ngác, sau đó quay đầu nhìn lại.
Một cái liếc mắt, tất cả ngoại vật dường như biến mất không thấy đâu nữa, tất cả náo động đều trở nên yên ắng.
Chỉ có dáng người thon dài áo trắng như tuyết, như tiên giáng trần đập vào tầm mắt.
Đồng tử vốn mang ý lạnh nhạt của Vân Khê lúc này im lặng run rẩy, như băng xuân tan rã.
