Trưởng bối mà, trêu chọc vãn bối một chút là chuyện rất bình thường, nhất là vãn bối lợi hại như vậy.
Chung Dương Minh đã dùng toàn bộ bản lĩnh học võ khi đi theo Tiêu Thiên, cố gắng khống chế cơ bắp của mình, không cho bản thân cười rộ lên.
Trước mắt, bản thân rất nguy hiểm, nếu cười ra tiếng, nhất định sẽ xong đời.
“Bệ hạ đâu, nàng biết cha nương trở về, hẳn là rất vui mừng đúng không?” Tiêu Thiên hoàn hồn, nghiêng đầu nhìn về phía Chung Dương Minh.
Nghe Tiêu Thiên nói sang chuyện khác, Chung Dương Minh mượn cơ hội hoạt động cơ mặt, trả lời vấn đề của Tiêu Thiên: “Đương nhiên bệ hạ rất vui vẻ, nhưng người cũng không ở trong cung, đã ra ngoài với Tử bệ hạ rồi.”
