Họ phá vỡ màn chắn thế giới, tiến vào hư không hắc ám, bay thẳng về phía vực Thánh Ma.
Hoa Tri Hà và những người khác đang lơ lửng trên không trung, dõi theo hướng Tiêu Thiên rời đi, mất một lúc lâu vẫn chưa thể bình tĩnh nỗi.
“Chư vị, tuy vực Bách Hoa không còn ở đây nhưng điều này không quan trọng, đối với tộc chúng ta, một tương lai mới đã bắt đầu.” Hoa Tri Hà bình tĩnh nhìn các trưởng lão.
“Danh tiếng gì đó chẳng là gì cả, cả tộc chúng ta còn sống và khôi phục lại tình trạng như ban đầu mới là kết quả tốt nhất.”
“Không những vậy, nếu theo Tiêu đại nhân, chắc chắn tương lai của chúng ta ngày càng tốt hơn.”
