Biết khách nhân bái phỏng chưởng môn nhà mình, đệ tử thủ sơn không dám thất lễ, nhanh chóng hồi bẩm. Không lâu sau trong núi truyền ra tiếng cười, bay ra một vị thanh sam đạo nhân, chính là Đào chân nhân: "Quý khách đến thăm, không tiếp đón từ xa, chớ trách! Chớ trách!"
Hai người cầm tay ngôn hoan, đi vào trong núi.
Sau một phen hàn huyên, Đào chân nhân hỏi: "Lần này đạo hữu ra ngoài, chẳng biết có quan trọng gì, bần đạo có thể giúp một tay không?"
"Bần đạo không phải cố ý tới bái phỏng đạo hữu." Tần Tang cười nói.
Đào chân nhân tỏ vẻ bất mãn: "Tính tình đạo hữu, bần đạo hiểu rõ. Ba mươi năm trước bần đạo mời đạo hữu, đạo hữu lại để bần đạo đợi lâu như vậy. Tâm hướng đạo của đạo hữu kiên định, bần đạo không bằng, nếu không phải có chuyện quan trọng, mơ tưởng để ngươi rời động phủ!"
