Sư Xuân nghĩ ngợi, nói: “Một người đi thăm dò tình hình, một khi có bất trắc, người còn lại liên hệ Ma Đạo ra tay.”
Ngô Cân Lượng biết đây là đã có quyết định, bèn thở dài: "Cũng chỉ có ta đi là thích hợp nhất, người bà ấy muốn liên lạc là ta, ta không lộ diện thì quả là bất kính với bà ấy."
Sư Xuân liếc mắt nhìn hắn, hỏi: "Ngươi ứng phó được không?"
Ngô Cân Lượng hừ một tiếng: "Coi thường ai chứ? Người lợi hại hơn lão bà này ta cũng không phải chưa từng gặp, đi đây!"
Nói đi là đi, hắn lóe mình lao vào trong rừng, vòng sang một hướng khác để tránh bại lộ vị trí của Sư Xuân.
