Ngư Huyền Binh có cảm giác mình bị vấy bẩn.
Dù là trước khi vào Minh Giới, hay sau khi vào Minh Giới, đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhận một nhiệm vụ như vậy, nếu biết trước có việc này, hắn sẽ không đồng ý, nhưng sự việc đã xảy ra, hắn vẫn đành nhẫn nhịn.
Hắn cũng tự an ủi mình, đây là chuyến làm việc cuối cùng trong đời, sau này tu hành giới sẽ không còn người tên ‘Ngư Huyền Binh’ nữa.
Sau khi trận mưa gió ầm ĩ ở Đại Trí Thành qua đi, đường phố lại dần trở nên náo nhiệt, trong phòng, hai thân ảnh trần trụi cũng đã ngưng nghỉ.
Mái tóc dài xõa tung, mang một vẻ phong tình khác biệt, Hồng Y Nữ nằm nghiêng chống khuỷu tay, một chân nửa quấn lấy nam nhân, một ngón trỏ mảnh mai vẽ đường trên ngực Sư Xuân, nối từng giọt mồ hôi thành tuyến, ánh mắt như có như không thỉnh thoảng liếc nhìn chiếc vòng tay trên cổ tay Sư Xuân.
