Nếu nương nương đã nói vậy, Đạo Chân cũng chẳng nói thêm điều gì.
Thế nhưng, Yêu Hậu vẫn dõi mắt vào đám đông trong gương chiếu, lại truyền âm hỏi: “Vẫn chưa có tung tích của gã to con kia sao?”
Nàng nói chính là Ngô Cân Lượng.
Đạo Chân cũng liếc nhìn đám đông dày đặc trong gương chiếu, truyền âm đáp: “Vẫn đang tìm, tai mắt đã bố trí xong xuôi. Nếu quả thật như lời nương nương nói hắn sẽ đến, nhất định có thể phát hiện.”
Yêu Hậu truyền âm nhắc nhở: “Sư Xuân gần như tay trắng đầu án, những vật quan trọng trên người đều biến mất, gã to con kia cũng chẳng thấy đâu. Nếu đồ vật ở trên người gã to con, một người đáng để Sư Xuân gửi gắm thân gia, hẳn phải có câu trả lời mà ta muốn. Biết Sư Xuân sắp bị xử trảm, hẳn cũng sẽ không làm ngơ sinh tử của Sư Xuân.”
