Ngô Cân Lưỡng hắc hắc cười rộ lên, Đại đương gia vừa nhúc nhích, hắn đã biết là ý gì, tự nhiên là thuận theo, bày ra tư thế sẵn sàng đi theo.
"Khoan đã!" Hoàng Doanh Doanh đang ngồi xếp bằng bỗng hét lên một tiếng quái dị để ngăn lại, lão bò dậy, vẻ mặt đầy nghi hoặc bất định.
Thật sự là ngồi không yên nữa, lão không biết lời kia của Sư Xuân là có ý gì, là từ nay về sau vứt bỏ lão ở Minh giới không thèm quan tâm, hay là muốn đi đối phó với tộc Kim Mao Thử của bọn lão.
Tộc Kim Mao Thử hiện đang phải ăn nhờ ở đậu, đều dưới sự che chở của Nam công tử, mà Nam công tử lại cùng phe với Sư Xuân. Nếu Sư Xuân thực sự muốn đối phó, nói câu khó nghe, e là tộc Kim Mao Thử tự đào hố chôn mình cũng không biết là dùng để chôn chính mình.
Mà phía Minh giới này người ta rõ ràng cũng có người, thực lực hiện tại của lão còn chưa đủ tư cách để hoành hành ở Minh giới, người có thể thu phục lão ở Minh giới có rất nhiều, vừa rồi hắn lấy ra Tử mẫu phù không biết có phải là đang liên lạc với nơi nào đó để đối phó lão hay không.
