Sư Xuân? Nghe thấy cách xưng hô đối với đại đương gia Vương Bình, Sài lão đầu có chút mờ mịt, không biết là bản thân nghe lầm, hay là Đậu Tĩnh Sơn gọi sai, nhưng sao cảm giác cái tên Sư Xuân này có chút quen tai?
Thấy mình bị phớt lờ, Đậu Tĩnh Sơn trong lòng bốc hỏa, thầm cười lạnh, thật sự coi mình là nhân vật gì sao, lát nữa xem ngươi chết thế nào!
Đào Chí bên kia đã liên tục hạ đạt mệnh lệnh rõ ràng cho hắn, sau khi việc thành phải dốc toàn lực hộ tống Sư Xuân đến tay người tiếp ứng, nếu thực sự không thể thoát vây, thì phản kích một đòn, chém chết đoạt bảo, nếu phát hiện hắn giở trò khác, đừng do dự, lập tức chém ngay!
Nếu không phải vì không có nắm chắc đột phá vòng vây, cần mượn sức mạnh của Thiên Đình, cần xem Sư Xuân định đột phá thế nào, thì cũng chẳng cần phải hộ tống Sư Xuân đến chỗ người tiếp ứng làm gì, hoàn toàn có thể đợi Sư Xuân lấy được đồ xong liền lập tức chém chết chiếm đoạt, sau đó tự mình đột phá.
Hắn rất rõ ràng, Sư Xuân một khi rơi vào tay người tiếp ứng cũng chỉ có con đường chết, tóm lại đằng nào cũng phải chết, nói trắng ra là cấp trên căn bản không hề có ý định cho hắn đường sống.
