Không chỉ đang ép người khác, chính hắn cũng thực sự bị dồn vào thế bí.
Hắn thật không ngờ Lý Hồng Tửu vốn luôn im hơi lặng tiếng lại đột nhiên mở miệng, chính cái khoảnh khắc tâm thần buông lỏng ấy đã khiến kỳ độc kia thừa cơ lấn tới, dẫn đến tình hình đột ngột chuyển biến xấu, cục diện hoàn toàn mất khống chế, khiến hắn có cảm giác bao công sức đổ sông đổ biển.
Sau khi đưa Lý Hồng Tửu thoát thân, trên đường quay về, hắn không tránh khỏi việc kiểm tra tình trạng cơ thể của Lý Hồng Tửu, cũng không tránh khỏi việc thử xem bản thân có thể giải độc cho đối phương hay không. Kết quả là, ngay cả dấu vết độc tính vận hành trong cơ thể Lý Hồng Tửu hắn cũng không chạm tới được.
Nói tóm lại, hắn biết Lý Hồng Tửu trúng độc, nhưng lại không cách nào cảm nhận được độc tính nằm ở đâu, nhìn không thấy mà chạm cũng chẳng xong. Đừng nói đến chuyện cứu người, ngay cả việc nên bắt đầu từ đâu hắn cũng không biết, cảm giác như Lý Hồng Tửu đang phải đối kháng với một thứ vốn dĩ không hề tồn tại.
Hắn cũng đã để bọn người Ngô Cân Lưỡng lần lượt thử qua, hy vọng công pháp tu luyện khác nhau của mỗi người có thể tạo ra kỳ tích gì đó, nhưng kết quả vẫn vậy, tất cả đều không có manh mối.
