TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Cơ Điện

Chương 261: Không để sót chỗ nào

Bay thẳng suốt chẳng đường, rốt cuộc Đông Phong quan cũng hiện lên ở đằng xa.

Khi bay tới gần Đông Phong quan, có hai tu sĩ phi hành từ dưới lên, chặn đường lại: “Tu sĩ phương nào?”

Ninh Dạ vung tay, Huyền Sách lệnh đã rơi vào tay đối phương.

Hai tu sĩ kia thấy Huyền Sách lệnh, cùng kinh hãi: “Hóa ra à Ninh Huyền Sách Sứ đại giá quang lâm!”

“Ta muốn gặp Đông sứ.” Ninh Dạ trực tiếp nói.

Với thân phận của y đương nhiên hai tu sĩ không dám thất lễ, lập tức đi vào bẩm báo.

Một lát sau Lý Trường Hồng bay lên nhìn Ninh Dạ, cười ha hả: “Ngươi tới rất đúng lúc, chủ nhân đang muốn gặp ngươi đấy.”

“Ồ? Có chuyện gì?”

Lý Trường Hồng và Ninh Dạ vừa bay về phía phủ Đông sứ vừa nói: “Cũng không có gì, vì tin tức ngươi đưa tới thôi? Thằng nhóc nhà ngươi đúng là tàn nhẫn, để tạo lòng tin của Dung Thành mà tự tay giết chết cả Chúc Bạch Thương, còn hại Đông sứ vì chuyện này mà phải chạy về Cửu Cung sơn một chuyến.”

“Ta cũng chỉ làm việc cho Đông sứ thôi, khổ nỗi năng lực có hạn, phải nhờ Đông sứ lau mông cho mình.”

“Không sao. Chỉ cần Dung Thành tin tưởng ngươi là được.” Lý Trường Hồng biết tâm tư của Quân Bất Lạc, đối với hắn mà nói một Chúc Bạch Thương đâu quan trọng bằng Vô Thiên thần độn của bản thân.

Hai người vừa nói vừa cười, không bao lâu sau đã tới phủ Đông sứ.

Vào trong phòng khách nhưng vẫn chưa gặp Quân Bất Lạc.

Ninh Dạ thầm hiểu nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Bây giờ Đông sứ có ở đó không?”

Lý Trường Hồng trả lời: “Đang xử lý một số việc nhỏ, sẽ xong nhanh thôi.”

Ninh Dạ biết cái xử lý việc nhỏ này chắc là thẩm vấn Công Tôn Dạ.

Công Tôn Dạ rơi vào tay địch cũng là phiền toái rất lớn đối với Ninh Dạ. Dù sao Công Tôn Dạ biết thân phận của y. Việc y đang lo lắng hiện giờ là Công Tôn Dạ không kiên trì, chỉ dụng hình có vài chiêu đã nhận tội.

Chính vì vậy, tới đây vào lúc này là cực kỳ mạo hiểm.

Nhưng y không còn lựa chọn nào khác, không muốn thân phận bại lộ thì nhất định phải mạo hiểm.

May là trước khi tới đã dùng Vấn Thiên thuật bốc một quẻ, tuy quẻ bói mông lung, khó dò huyền cơ, nhưng bản thân mông lung đã là đáp án - nếu Công Tôn Dạ vừa bị bắt đã nhận tội thì không phải mông lung mà là đại hung.

Chỉ cần Công Tôn Dạ chịu qua được lúc đầu, tiếp theo sẽ dễ hơn - chỉ cần Công Tôn Dạ thấy Ninh Dạ, hắn sẽ biết chắc chắn rồi Ninh Dạ sẽ nghĩ cách cứu mình.

Đã có hy vọng thì cũng có thể chịu đựng lâu hơn.

Bây giờ vấn đề là Quân Bất Lạc và Hạo Thiên môn bí mật giao dịch, chắc chắn không thể kể cho Ninh Dạ chuyện này.

Vì vậy cần nghĩ cách khiến hắn mở miệng.

Đầu óc đang suy nghĩ, Ninh Dạ đã nói: “Lần này tới đây là có chuyện rất quan trọng cần báo cho Đông sứ.”

Lý Trường Hồng hỏi: “Chuyện gì?”

Ninh Dạ cười khổ: “Không phải ta không thể nói cho ngươi nhưng không muốn nói lại hai lần, hay là chờ Đông sứ ra rồi hãng nói.”

Nghe y nói như vậy, Lý Trường Hồng cười nói: “Được rồi, nếu thế để ta báo tin cho Đông sứ.”

Hỏa phù phát ra, chỉ chốc lát sau trong đại sảnh tiếp khách rộng lớn đột nhiên có một người xuất hiện, đỉnh đội vương quan, khí thế hiên ngang chính là Quân Bất Lạc.

Tuy dáng vẻ trang trọng nghiêm túc, gương mặt trầm tĩnh, nhưng Ninh Dạ dùng Tiệt Thiên thuật vẫn cảm giác được trong lòng Quân Bất Lạc đang kìm nén một luồng lửa giận.

Xem ra ít nhất bây giờ Công Tôn Dạ còn không nói gì.

Quân Bất Lạc đã nói: “Ngươi có chuyện gì?”

Ninh Dạ chắp tay nói: “Khi đệ tử ở Vân Tuyệt cổ địa đã nhận được một tin rất bất lợi cho Đông Phong quan nên tới báo cáo.”

“ Hả? Rất bất lợi cho Đông Phong quan?” Ánh mắt Quân Bất Lạc lóe sáng: “Chuyện gì?”

Ninh Dạ nói: “Yên Vũ lâu định ra tay với Đông Phong quan.”

Nghe y nói như vậy, Quân Bất Lạc thầm chấn động.

Công Tôn Dạ phản bội Hắc Bạch thần cung gia nhập Yên Vũ lâu. Còn bây giờ Ninh Dạ lại nói Yên Vũ lâu định ra tay với Đông Phong quan, chẳng lẽ Công Tôn Dạ là một trong những kẻ thi hành?

Nhắc lại thì chuyện này rất hợp lý - Yên Vũ lâu định dùng Tử Giới Dung Lô luyện chế Lạc thành thành bảo vật, kết quả còn chưa thành công, có lựa chọn mục tiêu mới cũng không có gì là lạ.

Vấn đề là vì sao lại chọn Đông Phong quan?

Chẳng lẽ vì mình tham gia vào chuyện Lạc thành?

Quan trọng nhất là nếu chuyện Ngọc Lưu Sương không phải do cá nhân Công Tôn Dạ gây ra, vậy thì phiền to rồi - Quân Bất Lạc lừa Hắc Bạch thần cung để tiến hành giao dịch với Hạo Thiên môn, nếu Yên Vũ lâu biết được việc này, không khác gì nắm được một nhược điểm của hắn.

Tuy với thân phận của Quân Bất Lạc, cho dù Hắc Bạch thần cung biết được cũng chẳng làm gì được hắn, nhưng vẫn không tránh được phiền phức, cũng khó tránh được trách phạt. Chỗ tốt đáng lẽ sẽ nhận được lại phải nộp lên trên.

Thể diện, quyền lực, lợi ích, cả ba đều tổn thất.

Vì vậy một câu nói này của Ninh Dạ lập tức làm hắn căng thẳng.

Nhưng bề ngoài của Quân Bất Lạc vẫn rất bình tĩnh: “Ồ? Vì sao bọn chúng lại ra tay với Đông Phong quan của ta? Với lại, làm sao ngươi biết?”

Ninh Dạ trực tiếp nói: “Đông sứ biết mà Vân Tuyệt cổ địa là nơi lắm kẻ tam giáo cửu lưu, không thiếu gián điệp với tội phạm bỏ trốn của các môn phái. Khi ta ở Vân Tuyệt cổ địa đã gặp phải một tu sĩ Yên Vũ lâu có ý đồ ám sát ta. Sau khi ta bắt giữ, kẻ này đã uống thuốc độc tự sát. Nhưng hắn làm vậy ngược lại chứng minh trên người hắn có việc quan trọng. Ta điều tra một phen, phát hiện kẻ này đang âm thầm liên kết một số hung đồ trong Vân Tuyệt cổ địa tới Đông Phong quan, hắn vô tình phát hiện ra ta, nổi lòng tham... Đông sứ cũng biết mà, bây giờ ta đang có tên trong danh sách tất sát của Yên Vũ lâu, thậm chí có thể coi là đứng trong mấy hạng đầu.”

Chuyện này thì không sai, sau sự kiện Chấp Tử thành, Yên Vũ lâu đã tuyên bố lệnh truy sát Ninh Dạ, treo thưởng một ngàn vạn linh thạch, đứng thứ ba mươi mốt trong danh sách truy sát.

Với thực lực hiện tại của Ninh Dạ mà có thứ hạng như vậy, có thể thấy Yên Vũ lâu căm thù y ra sao.

Khổ nỗi, Ninh Dạ cực kỳ cẩn thận, mỗi lần ra ngoài lại bói toán hỏi quẻ, dự đoán may rủi, khó mà tìm được cơ hội giết y. Vì vậy đừng nói tới xuất thủ, thậm chí khó mà gặp được Ninh Dạ.

“Cấu kết với hung đồ ở Vân Tuyệt cổ địa tới Đông Phong quan gây sự?” Lý Trường Hồng vui vẻ: “Thế thì có gì bất lợi?”

Ninh Dạ nghiêm túc nói: “Đúng là không có gì. Nhưng Yên Vũ lâu đâu phải kẻ ngu, chẳng lẽ bọn họ không biết Vân Tuyệt cổ địa không uy hiếp được Đông Phong quan à? Đã như vậy sao còn hành động? Vì vậy ta suy đoán, sau này bọn họ còn còn hành động lớn hơn, đám người Vân Tuyệt cổ địa chỉ là danh nghĩa mà thôi.”

Nghe tới hành động lớn hơn, trong lòng Quân Bất Lạc hơi căng thẳng.

Bây giờ hắn thật sự không hiểu Công Tôn Dạ đánh cắp Ngọc Lưu Sương có phải theo ý Yên Vũ lâu không.

Nếu đúng, vậy thì có thể bí mật đã bị tiết lộ, phiền phức rất lớn.

Lúc này, sắc mặt Quân Bất Lạc âm trầm như sắt, hắn nói: “Thế nên ngươi mới biết à?”

Quan sát biểu hiện của Quân Bất Lạc, Ninh Dạ nói: “Manh mối công khai chỉ có vậy thôi. Nhưng thuộc hạ phân tích phong cách hành động của Yên Vũ lâu, cũng có một chút suy đoán.”

“Nói đi.”

“Yên Vũ lâu là loại không có lợi thì không thèm làm, cứ nhìn cách bọn chúng bố trí Tử Giới Dung Lô ở Lạc thành là hiểu. Đương nhiên bọn chúng cũng muốn báo thù nhưng còn muốn có thu hoạch kèm theo. Cũng tức là giết người phải đoạt được hàng mới là kế sách song toàn...”

Nói đến đây, Ninh Dạ cảm nhận rõ ràng tâm trạng Lý Trường Hồng và Quân Bất Lạc dao động.

Biết mình đã đánh trúng điểm yếu, Ninh Dạ tiếp tục nói: “Còn tên tu sĩ Yên Vũ lâu bị ta giết chết, khi lôi kéo người khác từng nói khoác là ở Đông Phong quan có lợi ích rất lớn, nếu tham gia sẽ nhận được vô số lợi lộc... Còn nói... Yên Vũ lâu không để sót chỗ nào... Bọn họ biết tất cả về Đông Phong quan.”

Đùng!

Tay vịn ngai vua của Quân Bất Lạc đã bị hắn bóp nát.

Thậm chí Lý Trường Hồng cũng biến sắc.