Liệt Không Thiên Yêu giật mình nhìn Ninh Dạ.
Đời này Hắn chưa từng thấy loại nhà giàu nào như vậy.
Giàu có thì cũng thôi, then chốt là kẻ giàu có này chỉ là một đệ tử Hoa Luân, thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Lý Trường Hồng không nhịn được truyền âm: “Ngươi lấy đâu ra lắm linh thạch như vậy?”
Ninh Dạ cười nói: “Chẳng phải ta còn ma tinh Tham Tinh à?”
Sặc.
Chẳng phải ngươi bảo định dùng nó dụ dỗ Công Tôn Điệp à? Sao lật mặt nhanh vậy?
Đương nhiên Liệt Không Thiên Yêu có thể lấy ra nhiều tiền hơn, nhưng pháp nhãn của lão già này không tệ, hiển nhiên đã đoán được Ninh Dạ rất tự tin, tự tin tới mức hắn có tăng giá đến mức nào đi nữa thì Ninh Dạ cũng dám hô cao hơn.
Sau khi ý thức được điều này, Liệt Không Thiên Yêu đột nhiên cảm thấy bây giờ mình cần nghĩ tới Phong Ma Vũ chứ không phải tinh huyết yêu hồ.
Tuy Phong Ma Vũ là thần vật, linh thạch bình thường không thể mua được, nhưng nếu tiêu tới tiền tỷ thì lượng biến cũng dẫn tới chất biến.
Liệt Không Thiên Yêu không muốn làm lỡ dở đại sự, đành hừ một tiếng: “Ngươi thật để tâm tới nữ nhân của mình, chỉ không biết con hồ ly của cô ta dùng thứ này rồi có thăng cấp lên cửu vĩ không.”
“Cố gắng hết sức thôi, còn lại nghe theo mệnh trời.” Ninh Dạ cười nói: “Bây giờ Văn Ngưng đang mang tiểu hồ ly ngộ đạo ở Vạn Cố liễu, nếu nhận được tinh huyết lúc này có thể làm ít mà hưởng nhiều.”
“Hóa ra là vậy à? Ngộ đạo ở Vạn Cổ liễu...” Liệt Không Thiên Yêu cười khà khà vài tiếng: “Lão phu rất may mắn, từng ở đó vài ngày, đúng là chỗ tốt, nếu tiểu hồ ly kia có cơ duyên, Vạn Cổ liễu thêm vào tinh huyết yêu hồ, đúng là có thể trở thành Thiên Yêu.”
Nghe hắn nói vậy, Ninh Dạ biết kế hoạch đã thành công được một nửa.
Muốn Thái Âm môn đồng ý lấy Đông Phong quan ra trao đổi thì phải cho Thái Âm môn một lý do để cảm thấy hứng thú với Đông Phong quan. Cứ như vậy, một mũi tên trúng hai đích, bọn họ sẽ rất thích thú.
Điều này mang ý nghĩa cần xây dựng ba cái cớ.
Một: Lý do Thái Âm môn để ý tới Đông Phong quan.
Hai: Cái cớ để Vân Tuyệt môn để ý tới Đông Phong quan. Cái này thì rất đơn giản, lý do Vạn Cổ liễu là quang minh chính đại, có thể trực tiếp đề xuất.
Ba: Lời giải thích mà Thái Âm môn đưa cho Hắc Bạch thần cung: Đương nhiên lời giải thích này cũng phải công khai, không giấu diếm Hắc Bạch thần cung nhưng cũng không mấy tác dụng với Hắc Bạch thần cung.
Vì vậy, xét cho cùng vẫn phải dựa vào thứ mà Thái Âm môn am hiểu nhất: Luyện yêu.”
Giả sử trong Đông Phong quan xuất hiện một con yêu thú có tiềm lực khổng lồ, con thú này không mấy giá trị với Hắc Bạch thần cung, nhưng lại rất quan trọng đối với Thái Âm môn, như vậy Thái Âm môn sẽ có cớ để danh chính ngôn thuận thuê Đông Phong quan.
Thuê lại Đông Phong quan, nhận được yêu thú, rồi lại đem Đông Phong quan ra cho Vân Tuyệt môn thuê, đi vào Cực Đạo cung, tất cả đều thuận lý thành chương.
Vấn đề duy nhất ở đây là, nếu chỉ là một con yêu thú thì Thái Âm môn không cần phiền phức như vậy - chào hỏi một chút, đưa chút lợi ích rồi trực tiếp bắt yêu thú đi là được.
Từ đó dẫn tới việc này nhất định phải thực hiện ở Đông Phong quan, hơn nữa nó dính tới bí mật luyện yêu của Thái Âm môn, không thể cho Hắc Bạch thần cung tham gia, như vậy mới có cớ để Thái Âm môn muốn thuê Đông Phong quan.
Vì thế, lúc trước Ninh Dạ đã bàn bạc với Mộc Khôi tông rất lâu, cuối cùng đưa ra một phương án.
Chính là Cửu Vĩ Yêu Hồ.
Cửu Vĩ Yêu Hồ là đại yêu thượng cổ, tiềm lực vô hạn, nếu Thái Âm môn có thể chiếm được nó, đừng nói sáng tạo ra yêu tiên, thậm chí có thể tạo ra yêu thần.
Vì vậy, chỉ cần tin tức Thái Âm môn biết tin Cửu Vĩ Yêu Hồ xuất hiện ở đây, chắc chắn bọn chúng sẽ cảm thấy hứng thú. Đương nhiên, đây chưa phải lý do khiến bọn chúng nhất định phải lấy được Đông Phong quan.
Nhưng không có lý do thì xây dựng lý do.
Chỉ cần tạo ra lý do khiến cho một con Cửu Vĩ Yêu Hồ buộc phải ở lại Đông Phong quan, mọi việc sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Trong mắt người khác con tiểu hồ ly của Cừu Bất Quân chỉ là hồ ly bình thường, nhưng để che giấu tai mắt mọi người, ban đầu bọn họ cố tình mua một số máu thịt bình thường của Cửu Vĩ Yêu Hồ, nói muốn nuôi dưỡng nó thành Cửu Vĩ Yêu Hồ.
Còn bây giờ có tinh huyết của Cửu Vĩ Yêu Hồ, lại thêm ngộ đạo ở Vạn Cố liễu, theo lý thuyết mà nói, tiểu hồ ly bình thường có khả năng bồi dưỡng thành Cửu Vĩ Yêu Hồ.
Ngoài ra, đại yêu như vậy mà tu luyện có thành tựu, không có pháp thuật chuyên khống chế thì khó mà điều khiển.
Một khi Cửu Vĩ Yêu Hồ thoát khốn, nó sẽ tự do, Thái Âm môn cũng có lý do cướp đoạt.
Cứ như vậy, chỉ cần làm cho Thái Âm môn tin chắc rằng tiểu hồ ly sẽ lớn lên thành Cửu Vĩ Yêu Hồ, lại chắc chắn sẽ bỏ trốn, nhưng do ham mê Vạn Cổ liễu mà không muốn rời xa. Thái Âm môn sẽ có động cơ mãnh liệt thuê lại Đông Phong quan, thuận tiện trao đổi bí cảnh Cực Đạo cung.
Ai mà chẳng thích một mũi tên trúng hai đích.
Vì vậy, sau đó Ninh Dạ bồi thêm một câu: “Tiểu hồ ly đã nhị vĩ.”
Cái gì?
Liệt Không Thiên Yêu kinh ngạc.
Ninh Dạ thản nhiên nói: “Chủ nhân trước của con hồ ly ngươi này từng mua một số máu thịt của Cửu Vĩ Yêu Hồ trong cung, có chút hiệu quả thật. Chính vì thế nên ta và Văn Ngưng mới để tâm như vậy. Nếu thật sự bồi dưỡng được một con thần thú Thiên Yêu thì có trả giá nhiều hơn cũng đáng.”
Vậy là thời khắc này Liệt Không Thiên Yêu nghe Ninh Dạ nói xong, ánh mắt lấp lóe, trong lòng đã có dự định.
Sau đó hắn cười nói: “Hóa ra là thế, nếu vậy ta không tranh đoạt yêu huyết này nữa. Nhưng Ninh sứ, nếu có thời gian, có thể để lão phu xem thử con tiểu hồ ly của ngươi không? Ninh sứ yên tâm, Thái Âm môn và Hắc Bạch thần cung vốn luôn giao hảo, lão phu chỉ thấy cái mình thích nên muốn xem thôi, không cướp đoạt đâu.”
“Đương nhiên ta tin nhân phẩm của Thiên Yêu rồi. Đợi xong việc ở đây thì mời Thiên Têu tới xem, nếu được Thiên Têu chỉ điểm, không khéo nó càng được lợi.”
“Đương nhiên rồi.” Liệt Không Thiên Yêu cười khà khà một tiếng: “Chắc chắn lão phu sẽ chỉ điểm cho con tiểu hồ ly đó.”
Chuyện tinh huyết yêu hồ kết thúc.
Người chủ trì đã nói: “Như vậy, tiếp theo là bảo vật thứ hai được bán đấu giá.”
Hắn mở cấm chế, chỉ thấy không ngờ trong đó lại là một cây côn gỗ trông rất bình thường, nhưng ẩn chứa khí tức hùng hồn, đạo ngân dày đặc, ảo diệu vô cùng.
Lần này ngay cả Ninh Dạ cũng kinh ngạc tới mức bật dậy.
“Vô Thường trượng?”
Thứ trước mắt y hết sức quen thuộc, không ngờ lại là một trong hai món chí bảo của Vô Thường tự năm xưa, Vô Thường trượng.
Định Càn châu bị dung nhập vào Tàng Thiên ngục, không biết Vô Thường trượng ở đâu, không ngờ lại xuất hiện tại nơi này.
Tuy lần đấu giá này có không ít thứ do Mộc Khôi tông cung cấp, nhưng Phượng Linh các là một cơ cấu độc lập, bản thân cũng thu nhận một số đồ tốt đem ra buôn bán.
Chuyện Phong Ma Vũ lan truyền, có không ít kẻ đầu cơ hàng hóa dồn dập tới tìm Phượng Linh các, hy vọng nhân cơ hội này bán ra. Vì vậy thứ này được tu sĩ khác đặt bán, trước đó thậm chí Ninh Dạ cũng không biết.
Thời khắc này chứng kiến nó, trong lòng Ninh Dạ cũng cực kỳ nghi ngờ.
Nhưng y nhanh chóng nhận ra, đây không phải Vô Thường trượng hoàn chỉnh.
Vô Thường trượng thật sự do ba bộ phận tạo thành, lần lượt là thân trượng, đầu trượng và mười hai viên bảo châu khảm trên Vô Thường trượng, cũng coi là một món thần vật.
Còn Vô Thường trượng hiện giờ chỉ có thân trượng.
Thân Vô Thường trượng do một trong bảy loại thần mộc - Vô Định mộc chế tạo thành. Nghe nói Vô Định mộc không sinh trưởng cố định mà sinh ra trong biển, trôi theo làn sóng, vì vậy còn được gọi là Cản Hải mộc, Hưng Ba mộc, đi tới đâu là mây gió mịt mù, sóng biển ngập trời, hình thành bão linh lực hỗn loạn.
Tác dụng chính của Vô Thường trượng là làm rối loạn pháp thuật, tất cả tiên pháp đều bị Vô Thường trượng làm ảnh hưởng, nhẹ thì uy lực sa sút, mức giữa thì mất đi hiệu lực, nặng thì cắn trả bản thân.
Chính vì đặc tính này nên Vô Định mộc trở thành vật liệu cơ bản của Vô Thường trượng.
Thứ này có tác dụng rất lớn với Trì Vãn Ngưng.
Trì Vãn Ngưng tu luyện hệ thủy, kiêm thêm hệ mộc, thổ khắc thủy, sợ nhất là tiên pháp hệ thổ. Pháp thuật hệ thổ dày nặng mà ngưng tụ, Vô Định mộc chuyên làm rối loạn pháp thuật, nước không có hình dạng cụ thể, giỏi nhất là biến hóa, có thể kết hợp.
Vì vậy Vô Định mộc là bảo vật cực kỳ thích hợp với Trì Vãn Ngưng.
Thời khắc này chứng kiến bảo vật Vô Thường trượng, y thật sự động lòng.