“Giang đạo hữu, ngươi thấy sợ rồi sao?”
Trung niên nhân áo xám nghe vậy toàn thân chấn động, sau đó trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo, khàn giọng nói:
“Đạo hữu nói đùa, chúng ta đã đến bước đường này, còn có gì đáng sợ? Chỉ là… Ngọc Hồ Giới chẳng lẽ không sợ sao?”
Lão giả gầy gò không nhịn được cười ha hả.
Tuy nhiên trong mắt lại không có nửa phần ý cười, chỉ có một tia thâm thúy và hào hùng khẳng khái chưa từng bộc lộ trước mặt người ngoài, trầm giọng nói:
