“Ừm, lên đường cẩn thận, chỉ cần các ngươi muốn đến, Tán Tu Liên Minh của ta luôn chào đón các ngươi.”
Đối mặt với hai người Xích Lĩnh tiên nhân mang vẻ quyến luyến không nỡ, Giang Thành Huyền điềm nhiên nói.
Lúc này, Xích Lĩnh tiên nhân và sư muội của gã đều mắt ngấn lệ, thoáng sững sờ, rồi vô cùng trịnh trọng gật đầu.
Thêm hoa trên gấm, không bằng đưa than giữa trời tuyết.
Tông môn tan nát, người thân bỏ mạng, lưu lạc chân trời, tính mạng sớm tối khó giữ, vào lúc này, nỗi cô độc trong lòng càng thêm rõ rệt.
