Lần này, đối mặt với sức mạnh trấn áp khổng lồ của thủ lĩnh yêu thú, Giang Thành Huyền không lùi một bước, lại định lấy bạo chế bạo, cưỡng hành chặn đứng nó.
Thấy vậy, Hắc Lang Điểu Vương không khỏi bật cười khinh miệt, dường như đã thấy được cảnh tượng Giang Thành Huyền bị nó đánh cho trọng thương.
Vô số tu sĩ Thiên Song Thành thoáng thấy cảnh này, tâm thần cũng đều chấn động, không khỏi thấy lòng rét lạnh, như rơi vào hầm băng.
Thân là tu sĩ của Thiên Song Thành, bọn họ có nhiều năm kinh nghiệm giao chiến với yêu thú, trong đó, điều cấm kỵ nhất chính là đọ sức với yêu thú.
Việc đó chẳng khác nào lấy sở đoản của mình để tấn công sở trường của địch, dùng điểm yếu của bản thân để thách thức nơi mạnh nhất của yêu thú.
