Sau đó, hắn mới quay đầu lại, nhìn gương mặt khuynh quốc khuynh thành của đạo lữ Thẩm Như Yên, rồi cất giọng ôn tồn:
“Phu nhân, nàng bình an là tốt rồi.”
Sự quan tâm và lo lắng trong lời nói khiến cõi lòng Thẩm Như Yên ấm áp vô cùng.
Ánh mắt nàng dịu dàng như nước xuân, rồi cả người lao vào lòng Giang Thành Huyền.
Bất luận nàng đã gặp phải hiểm nguy và trắc trở thế nào trong mật cảnh, chỉ cần nghe được câu nói này của Giang Thành Huyền là đã đủ lắm rồi.
