Ầm ầm ầm!
Sau đó, dưới ánh mắt nhìn chăm chú đến mức rách cả khóe mắt của vô số tiên nhân đang trong cảnh đổ nát, tiếng nổ đinh tai nhức óc lại bùng nổ,
Không gian vỡ vụn từng mảng lớn, nơi Thẩm Như Yên đứng lập tức bị ma khí cuồng bạo nuốt chửng!
“Mau đi! Thẩm tiên tử! Chúng ta yểm hộ cho ngươi!”
Nhưng ngay sau đó, một luồng tử quang ngoài ý muốn bùng nổ, dị tượng tử nguyệt thoáng hiện rồi biến mất. Thân ảnh Thẩm Như Yên được một vầng trăng tím bao phủ, bay ngược ra xa, nhanh chóng rời đi.
