Một lát sau.
Bên trong một tòa cung điện nguy nga ở Lạc Hải Thành.
Nơi đây chính là phủ đệ của Bùi Chân Hạo.
Chỉ thấy gã ngồi đối diện Giang Thành Huyền và Thẩm Như Yên, tự tay rót linh trà cho hai người, sau đó mới nhìn cả hai với vẻ mặt có phần bất đắc dĩ mà nói:
“Hai vị đạo hữu, có phải các ngươi cảm thấy, vừa rồi ta không nên để Ngọc Hồn Tử rời đi không?”
