Phương Lão Ma mang trong mình khoản công huân khổng lồ, đang vội muốn đổi tiền, chuyển đổi thành tài nguyên tu luyện.
Còn Chân Diễn Thành Chủ cũng chẳng biết định đi làm gì, lại có vẻ sốt sắng hơn người nào đó ba phần...
Cứ thế, hai người khách sáo đôi lời, chuẩn bị chia tay.
Trước khi rời đi, thanh niên bỗng khựng bước, quay đầu hỏi:
“Đúng rồi Sư tôn, Yêu Dạ sư muội hiện giờ đã vô sự rồi chứ?”
