Thẩm Mộc vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, nhưng nội tâm lại khẽ mừng thầm, kỳ thực điều hắn muốn chính là câu nói này.
Nếu có thể đạt được quyền hạn mà Thần Quốc Đế Quân ban cho, vậy sau này trong Thiên Triều Thần Quốc, liền có thể làm rất nhiều việc mà không cần kiêng dè.
Thẩm Mộc đặt chén trà xuống, sau đó cũng đứng dậy theo. Hắn nhìn Thần Quốc Đế Quân trước mặt, nghiêm nghị nói: “Được, nếu Đế Quân muốn xem thực lực chân chính của ta, vậy ta chấp thuận, hãy xem biểu hiện của ta.”
Đế Quân khẽ cười: “Như vậy rất tốt, nhưng Thẩm chủ tể, chuyện hôm nay đối ngoại…”
Thẩm Mộc phất tay: “Yên tâm, chuyện này tự nhiên ngươi biết ta biết. Còn về chuyện sau này giữa ta với Vân Long Thành và Tô gia, không cần ngươi nhúng tay vào. Ta biết ngươi khó xử. Dù sao đều là chủ tể, ta hiểu ngươi.”
