Một vệt thanh quang nhàn nhạt ẩn hiện giữa núi rừng, thiên địa nguyên khí bốn phương tám hướng không ngừng hội tụ về phía vệt sáng ấy.
Lý Phù Dao khoanh chân ngồi dưới gốc cây, sắc mặt có phần tái nhợt, thương thế tuy đã thuyên giảm nhưng trông nàng vẫn còn vẻ tiều tụy.
Dù sao cũng là va chạm với kiếm ý của Ma Sơn Kiếm Tông, bị kiếm đạo khắc chế không hề nhẹ.
Song, thương thế và thu hoạch luôn song hành.
Muốn tiến thêm một bước, đột phá bình cảnh Phi Thăng Cảnh, tự nhiên phải tàn nhẫn với bản thân một chút.
