Dù sao ở Khánh Dương Thiên Hạ, tuyệt nhiên không có công pháp như vậy, chưa từng thấy qua.
Chỉ là khi hắn hỏi ra lời này, Thẩm Mộc đối diện lại như không nghe thấy, chỉ tự mình nhắm mắt ngộ cảnh, mà thần hồn phía trên đã chuẩn bị đăng lầu, thang trường sinh trên trời cũng sắp hạ xuống.
Sắc mặt Võ Nam có chút khó coi, tuy rằng hắn rất muốn giết chết kẻ trước mắt, nhưng trực giác mách bảo hắn, giữ lại mạng người này còn đáng giá hơn là giết chết.
Phải biết rằng, công pháp có thể khiến một người vượt cảnh giới đối địch không nhiều, mà kẻ trước mắt này lại có, thậm chí còn mạnh hơn công pháp luyện thể của hắn. Nếu hắn có thể đoạt được, nói không chừng sau khi trở về Khánh Dương Thiên Hạ, thực lực và địa vị của hắn sẽ lên một tầng cao mới.
Võ Nam cười tàn nhẫn: "Tiểu tử, ta biết giờ phút này ngươi có thể nghe thấy lời ta nói, vậy nên ngươi hãy nghe cho rõ, muốn sống thì ngoan ngoãn đi theo ta. Ngươi hẳn phải biết, khi tu sĩ đăng lầu trọng yếu đến nhường nào, một khi giữa chừng bị người khác quấy nhiễu, ngươi rất có thể sẽ công dã tràng, thậm chí còn ảnh hưởng đến thang trường sinh, về sau không còn khả năng đăng lầu nữa. Vậy nên ngươi tốt nhất là suy nghĩ cho rõ ràng, có nên nghe lời ta hay không!"
