Ngọc Tú sắc mặt khẽ biến: “Tiểu nhân không dám.”
“Hừ, tốt nhất là không dám, nếu ngươi thật sự nghĩ như vậy, e rằng sẽ khiến ngươi thất vọng. Đại nhân không những không bị thương mà còn muốn đi xa hơn, lần này muốn một mạch đăng đỉnh.”
“!?” Ngọc Tú ngẩn ra, không dám tin nhìn Tào Chính Hương.
Hai từ “đăng đỉnh” này ả biết, đó chính là cảnh giới cao nhất của Nhân Cảnh thiên hạ, Thập ngũ lầu.
Nhưng vấn đề là, thật sự có loại người nghịch thiên như vậy tồn tại sao?
