Là phu xe, Thẩm Mộc đương nhiên cũng đi theo.
Lý Triều Từ lại vô cùng kinh ngạc: "Thẩm Tam, ngươi là phu xe của vị cô nương kia?"
Thẩm Mộc bất đắc dĩ gật đầu: "Phải."
Lý Triều Từ thở dài một hơi: "Haiz, sao lại trùng hợp như vậy, vậy ngươi… hay là ngươi nghĩ cách trốn đi, dù ngươi ở lại cũng không thể xoay chuyển kết cục, uổng mạng không đáng, lát nữa ta sẽ nói với tiểu thư nhà ngươi."
Thẩm Mộc không biết nên cảm động hay nên mắng y.
