“Không đúng, đây là khôi lỗi gì thế này? Hoàn toàn khác với cái ban đầu!”
Thạch Kinh Lam chỉ vào khôi lỗi trước mắt, lớn tiếng la lên.
Quả nhiên, trước mặt hắn là một con khôi lỗi hoàn toàn mới, trông không ra ngựa cũng chẳng ra lừa, bốn chân chạm đất, cứ đứng sừng sững như vậy.
So với khôi lỗi Nhập Đạo hình dạng kiếm tu trước kia của hắn, đừng nói là giống nhau, mà đến một chút liên quan cũng chẳng có.
Trong phút chốc, cả người hắn hóa đá.
