Một tấm la mạc màu mực sẫm từ phía chân trời buông xuống, đen kịt như vực sâu, kín kẽ bao trùm toàn bộ Bích Phong Cốc.
Những hốc núi vốn trong trẻo ở Bích Phong Cốc, giờ phút này cũng ẩn mình trong bóng tối đặc quánh, không nhìn thấy chút đường nét nào.
Ngay cả ngọn gió lướt nhẹ qua Bích Phong Cốc cũng dường như bị màn trời đen như mực này hút cạn đi mất, không còn vẻ linh động ngày xưa.
Trong tầm mắt của tất cả mọi người, chỉ còn lại bóng tối vô tận.
Dường như tất cả ánh sáng trong Bích Phong Cốc đều đã bị tấm la mạc màu mực từ trên trời giáng xuống này nuốt chửng một cách vô tình.
