Mục Vân vừa trông thấy Lục Huyền, phản ứng còn nhanh hơn cả Lý Thừa Tinh, khuôn mặt già nua hằn sâu dấu vết năm tháng lập tức nở nụ cười nhiệt tình đến mức gần như nịnh nọt.
Mục Vân lờ đi Lý Thừa Tinh bên cạnh, nhanh chân tiến lên chào hỏi Lục Huyền, ngay cả cách xưng hô cũng đổi từ Lục Tư chủ thành Lão Lục.
"Là Lão Lục đó à!"
Lý Thừa Tinh đứng bên cạnh thấy vậy thì tức đến râu ria dựng đứng, vội vàng đi theo sau Mục Vân, lớn tiếng đáp lời Lục Huyền.
"Lão Lục đó à, cuối cùng cũng chờ được ngươi tới rồi."
