Thấy Chu An tự báo gia môn, Thương Hoàng mặt đầy vẻ khó tin.
“Ngươi… ngươi…”
“Phụt…” Thương Hoàng liền phun ra một ngụm máu tươi.
“Núi không chuyển thì nước chuyển, Thương Hoàng bệ hạ, đa tạ sự chiếu cố của người bấy lâu nay, tại hạ xin cáo từ.”
Vừa dứt lời, một làn khói trắng lóe lên, trong nháy mắt An công công đã xuất hiện cách đó mấy dặm.
