Lúc này, mấy người đang giao chiến dưới thung lũng không hề hay biết, trong bóng tối đang có từng đôi mắt dõi theo bọn họ.
"Tuân Phu Tử, ngài ra tay đi, ở đây thực lực của ngài là mạnh nhất, chắc chắn có thể đảm bảo một đòn đoạt mạng mà không kinh động đến kẻ địch."
"Được!"
Chỉ thấy cánh tay phải của Tuân Phu Tử đang chắp sau lưng chậm rãi vươn ra, sau đó nhẹ nhàng đánh ra một chưởng, khẽ nói: "Tính bản ác!!!"
Tần gia lão tổ đang trị thương phía dưới, đột nhiên cảm thấy ngũ tạng lục phủ đều nát, trong đầu ông chợt hiện lên những gì mình đã trải qua và nhìn thấy trên đường, dường như cũng biết mình đã bị lợi dụng làm bia đỡ đạn. Vừa muốn mở miệng nói cho Tần Tương Liên đang chém giết biết, lại phát hiện mình không cách nào phát ra tiếng.
