Người vì tài mà chết, chim vì mồi mà vong.
Dưới sự kích thích của lợi ích to lớn, quân sĩ Đại Chu trở nên điên cuồng hơn, chẳng chút lùi bước, ngược lại càng thêm dũng mãnh.
Quả nhiên ứng với câu nói xưa, trọng thưởng tất có dũng phu!
Thấy vậy, Lý Tồn Hiếu ánh mắt hơi híp lại, sát khí tỏa ra, Vũ Vương Sóc trong tay quét ngang, chân khí cường đại đánh thẳng vào mấy chục quân sĩ Đại Chu đi đầu, chém ngang lưng cả người lẫn giáp.
Sau đó, hắn cầm Vũ Vương Sóc một mình xông vào quân đội Đại Chu, tựa như sói vào bầy dê, mỗi một nhát sóc liền đoạt mạng vài người hoặc hơn mười người.
