Tiểu Xích vẻ mặt ngơ ngác, nó còn chưa từng đến Man Hoang Thiên Vực, chỉ biết nơi đó cương vực vô cùng rộng lớn.
Ngưu ca nói cương thổ của tiểu giới vực chỉ bằng một thung lũng ở đó, dù đặt dưới Ngọc Trúc sơn mạch bây giờ cũng không hề chật chội, còn nói nơi đó cường giả đông đảo, thỉnh thoảng lại nghe được tin tức về Độ Kiếp Thiên Tôn.
Ánh mắt Vân Ảnh trong chốc lát trở nên vô cùng thâm trầm: “Tiểu thư, Bắc Hoang chính là Tiên Cổ Cấm Địa, nơi Vạn Kiếp Thời Sa tọa lạc, là vùng đất mà vạn tộc tu sĩ không dám tùy tiện tiến vào, cũng là nơi thái cổ hung thú tuyệt tích.”
“Nơi đó tiên mộ rất nhiều, được xưng là mộ địa của cường giả, Ngũ Quỷ Tẫn Thiên Đạo đã cắm rễ ở đó hơn mấy chục vạn năm, trong tông môn của chúng có tiên cốt và tiên hồn tồn tại, tuyệt đối không thể tùy tiện trêu chọc.”
Trong mắt Vân Ảnh lóe lên một tia sợ hãi: “Bắc Hoang lại càng là nơi cách biệt với thế gian, từng bùng nổ đại chiến với Trường Sinh thế gia, tu sĩ ở đó vẫn còn tồn tại đến nay.”
