Trần Tầm rất kiên nhẫn, lắng nghe Yêu Nguyệt kể chuyện.
Hắn đã chú ý đến bộ y phục hái trà của nàng, không còn là y phục lột từ người khác, mà do chính tay nàng may.
Đây cũng là lần đầu tiên Trần Tầm quen biết Yêu Nguyệt lâu như vậy, thấy nàng không còn mặc y phục của người khác.
Hai canh giờ sau.
Cả căn nhà nhỏ trở nên tĩnh lặng, Yêu Nguyệt đôi mắt sáng ngời khẽ động, tiện miệng hỏi một câu: "Ngươi định ở lại bao lâu? Ta biết thân phận của ngươi bây giờ, chắc chắn bận rộn trăm mối."
