Chẳng bao lâu sau, chúng đều lấy ra những vật dụng ít ỏi – những chiếc chén nhỏ, bắt đầu hứng lấy trà núi từ chén trà dưỡng thương của Trần Tầm. Tay của hắn run rẩy, ra chiều không muốn rót thêm.
Có kẻ một hơi cạn sạch, có kẻ lại nhấm nháp từ tốn.
Không có hương vị như trà dưỡng sinh do lão gia tử tự tay trồng.
Song, chúng không ai nói thêm điều gì, vẫn khẳng định trà núi này không tệ, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
"Nghiên Thư, thu hoạch thế nào rồi?"
