“Ừm?”
Kha Đỉnh nhướng mày, cười gượng: “Đạo Tổ cứ tự nhiên.”
“Tiên nhân Khương gia kia không có nhẫn trữ vật, thật đáng tiếc.”
Trần Tầm khẽ thở dài, “Ta còn lục tìm rất lâu.”
Sắc mặt Kha Đỉnh hơi đổi, không dám tiếp lời về chuyện này, e rằng cũng chỉ có vị Ngũ Hành Đạo Tổ này mới có thể thản nhiên nói ra những lời như vậy: ta đã giết tiên nhân… nhưng không tìm thấy nhẫn trữ vật, thật đáng tiếc.
